Hoài Niệm Cũ Lyric

Hoài Niệm Cũ Lyric

Chúc mừng bạn đã thêm video Vương Vấn (Lyric Video) thành công

Chúc mừng bạn đã thêm video Vương Vấn (Lyric Video) thành công

Lời bài hát: Anh Van La Anh (Lyric Video)

[Verse 1] Anh vẫn là anh, vẫn đầy bụi bám ở trên da Lang thang khắp phố và bôn ba Từ miền Trung Bồng Sơn vượt đường xa Vào thành phố để mà cố làm tăng những con số ở trong bank Thật sự là chỗ này anh cảm thấy không *** Cô đơn nhất vẫn là một mình ở trong đêm Anh không chắc rằng ngày mai như thế nào Nhưng mà năng lượng đầy thì anh nhất quyết sẽ xông lên Âm nhạc là chữ tín của anh với mọi người Nên anh luôn giữ được cái bản chất thật sự Anh không nhất quyết nếu không 9 thì phải 10 Bên trong âm nhạc anh không cần giữ trật tự Anh không mua bán thứ cảm xúc như mặt hàng Đặt nó lên kệ vì anh muốn họ nghe thấy Những gì anh trải qua và những thứ anh đã làm Anh tự hào về điều đó chẳng việc gì phải che đậy Ok let's go Làm cái điều mà mình thích, thích cái điều mà mình làm Đó là cách anh sống mặc kệ lời người chỉ trích Anh muốn tạo nên kì tích và cứ thế mà anh phóng Trên con flow thật lả lướt, gạt ưu phiền của ngày trước Luôn hướng tới tương lai trên con đường anh đã bước Nhiều vết thương và trầy xước, những vẫn không đáng ngại Anh không muốn mình nán lại vì có nhiều chỗ anh còn chưa đi vô Sân khấu lớn và khán đài, giấc mơ đó anh ấp ủ trong studio Giống như là một đứa trẻ khi mà trời mưa trút nước vẫn chưa che ô 23 tuổi đầu những vấp ngã này bạn anh bảo đó chỉ là demo [Hook:] Anh vẫn cứ như thế anh vẫn chạy đua , anh vẫn chạy đua x8 [Verse 2: CaoTay] Yeah! Anh vẫn cứ như thế Quên mình lao đầu trong những đam mê Rồi tìm thấy hình ảnh chính anh ở trong đó Nơi cho anh tự do mà anh luôn mong có Babe! Anh vẫn cứ như thế Vẫn xem nỗi sợ cũng như là phế liệu Beautiful people là tâm hồn anh để chill Yêu thương để hết lên con beat anh đã feel Bên em anh sống trong quá nhiều chữ không Như một con thú phải ngủ vào giữa đông Em không mong chờ một kẻ đầy mơ mộng Anh không còn biết là chính anh nữa không Nhưng mà không *** tức nghĩa anh không sống Quá nhiều hoài bão tâm tư ở trong lòng Anh tin thế giới cần những thứ mà anh mơ Giấc mơ làm cho cả thế giới này xanh hơn Yah! Yêu những việc mà mình làm Làm những việc mà mình yêu (Làm những việc mà mình yêu) Anh vẫn cứ sống như là một đứa trẻ Và rồi đam mê như cả đời là mùa hè Lỡ đâu một mai gió đông lại ùa về Thì điên là thứ anh không muốn phải lục nghề, babe!

Bài hát anh van la anh (lyric video) - tcain, caotay do ca sĩ Tcain, Caotay thuộc thể loại . Tìm loi bai hat anh van la anh (lyric video) - tcain, caotay - Tcain, Caotay ngay trên Nhaccuatui. Nghe bài hát Anh Van La Anh (Lyric Video) chất lượng cao 320 kbps lossless miễn phí.

[Verse 1] Anh vẫn là anh, vẫn đầy bụi bám ở trên da Lang thang khắp phố và bôn ba Từ miền Trung Bồng Sơn vượt đường xa Vào thành phố để mà cố làm tăng những con số ở trong bank Thật sự là chỗ này anh cảm thấy không *** Cô đơn nhất vẫn là một mình ở trong đêm Anh không chắc rằng ngày mai như thế nào Nhưng mà năng lượng đầy thì anh nhất quyết sẽ xông lên Âm nhạc là chữ tín của anh với mọi người Nên anh luôn giữ được cái bản chất thật sự Anh không nhất quyết nếu không 9 thì phải 10 Bên trong âm nhạc anh không cần giữ trật tự Anh không mua bán thứ cảm xúc như mặt hàng Đặt nó lên kệ vì anh muốn họ nghe thấy Những gì anh trải qua và những thứ anh đã làm Anh tự hào về điều đó chẳng việc gì phải che đậy Ok let's go Làm cái điều mà mình thích, thích cái điều mà mình làm Đó là cách anh sống mặc kệ lời người chỉ trích Anh muốn tạo nên kì tích và cứ thế mà anh phóng Trên con flow thật lả lướt, gạt ưu phiền của ngày trước Luôn hướng tới tương lai trên con đường anh đã bước Nhiều vết thương và trầy xước, những vẫn không đáng ngại Anh không muốn mình nán lại vì có nhiều chỗ anh còn chưa đi vô Sân khấu lớn và khán đài, giấc mơ đó anh ấp ủ trong studio Giống như là một đứa trẻ khi mà trời mưa trút nước vẫn chưa che ô 23 tuổi đầu những vấp ngã này bạn anh bảo đó chỉ là demo [Hook:] Anh vẫn cứ như thế anh vẫn chạy đua , anh vẫn chạy đua x8 [Verse 2: CaoTay] Yeah! Anh vẫn cứ như thế Quên mình lao đầu trong những đam mê Rồi tìm thấy hình ảnh chính anh ở trong đó Nơi cho anh tự do mà anh luôn mong có Babe! Anh vẫn cứ như thế Vẫn xem nỗi sợ cũng như là phế liệu Beautiful people là tâm hồn anh để chill Yêu thương để hết lên con beat anh đã feel Bên em anh sống trong quá nhiều chữ không Như một con thú phải ngủ vào giữa đông Em không mong chờ một kẻ đầy mơ mộng Anh không còn biết là chính anh nữa không Nhưng mà không *** tức nghĩa anh không sống Quá nhiều hoài bão tâm tư ở trong lòng Anh tin thế giới cần những thứ mà anh mơ Giấc mơ làm cho cả thế giới này xanh hơn Yah! Yêu những việc mà mình làm Làm những việc mà mình yêu (Làm những việc mà mình yêu) Anh vẫn cứ sống như là một đứa trẻ Và rồi đam mê như cả đời là mùa hè Lỡ đâu một mai gió đông lại ùa về Thì điên là thứ anh không muốn phải lục nghề, babe!

Ca khúc phổ thơ Phan Vũ gợi cảm giác bâng khuâng, nhớ nhung về thủ đô lãng mạn nhưng cũng đầy buồn thương.

Bài hát do Phú Quang phổ nhạc năm 1986, dựa lời thơ Phan Vũ. Nhạc sĩ kể khi vào Sài Gòn sống được nửa năm, ông nhớ Hà Nội. Trong buổi trà chiều, Phan Vũ đọc cho ông nghe bài thơ Em ơi, Hà Nội phố - trường ca dài 443 câu thơ, chia làm 24 khổ. Nghe xong, Phú Quang xúc động và nói với Phan Vũ chắc chắn có một bài hát hay.

"Vẫn biết một bài ca có đáng là bao để trả món nợ ra đi, nhưng khi bài ca được viết ra, tôi đã giải thoát dù chỉ phần nào. Và dẫu chỉ là ít ỏi thì tôi cũng đã xây dựng được chút gì cho kỷ niệm về Hà Nội, nơi chứng kiến bao buồn vui của tôi trong suốt nửa cuộc đời", nhạc sĩ bộc bạch. Ông đã chọn 21 câu thơ trong sáng tác của Phan Vũ, kết hợp cảm xúc của mình làm nên Em ơi, Hà Nội phố.

Những câu thơ Phú Quang chọn phổ nhạc gắn với hình ảnh đặc trưng của Hà Nội mà hễ mở lời, dễ dẫn dụ người nghe đồng cảm. Phú Quang rời Hà Nội năm 37 tuổi để tìm điều mới lạ cũng như muốn giã từ vài thứ phiền muộn. Ở Sài Gòn được ba tháng, ông khao khát trở về. Thế nhưng, phải 25 năm sau, ông mới quay lại Hà Nội. "Hà Nội có thể không sang trọng bằng khách sạn nào đó, không hoành tráng như thủ đô nào đó. Tôi yêu Hà Nội, tình yêu cực đoan đến nỗi khi nhìn chiếc lá, trong phút ngông cuồng tôi đã nghĩ lá ở Hà Nội xanh hơn nơi khác", Phú Quang thú nhận.

Em ơi Hà Nội phố Ta còn em mùi hoàng lan Ta còn em mùi hoa sữa Con đường vắng rì rào cơn mưa nhỏ Ai đó chờ ai tóc xõa vai mềm

Lời ca đầy dịu dàng mở ra thứ cảm xúc lãng mạn, tình tứ. Nhân vật chính là "em" - Hà Nội - được gọi thân mật. Hà Nội tựa như người tình, bạn tri kỷ níu chân Phú Quang. Hà Nội mơ màng và mong manh, thanh lịch. Hoàng lan, hoa sữa tồn tại như thực thể có hồn, phảng phất mùi hương rồi ăn sâu vào tiềm thức. Lối đi xưa bảng lảng bóng một người con gái.

Ta còn em cây bàng mồ côi mùa đông Ta còn em nóc phố mồ côi mùa đông Mảnh trăng mồ côi mùa đông Mùa đông năm ấy tiếng dương cầm trong căn nhà đổ Tan lễ chiều sao còn vọng tiếng chuông ngân

Mùa đông năm 1972, Hà Nội tang tóc bởi trận dội bom của quân đội Mỹ. Nỗi mất mát đóng hình trong Em ơi, Hà Nội phố. Con chữ mộc mạc khắc sâu cảnh phố xá trơ trụi, ký ức đau thương. Hà Nội thêm cô đơn, trống vắng giữa trời đông rét buốt. Sự sống thưa thớt, bám trụ trên nền đất hoang tàn. Tiếng dương cầm như mới dứt, gây thổn thức khôn cùng. Hình ảnh chuyển hóa từ kỷ niệm của nhà thơ Phan Vũ với cô gái tên Trịnh Thị Nhàn - người ông thầm thương. Nhà Nhàn ở phố Chân Cầm. Phan Vũ si mê khúc dương cầm réo rắt và dành sự cảm mến cho cô.

Ga Hàng Cỏ (Hà Nội) tan hoang sau trận ném bom năm 1972.

Em ơi, Hà Nội phố không chỉ là lời thủ thỉ tự tình mà ẩn sâu nỗi xót xa. Phan Vũ chia sẻ: "Cụm từ 'ta còn em' trong từng đoạn là những hoài niệm yêu thương của tôi về Hà Nội mà đôi lần khi cần nương tựa, an ủi, tôi lại tìm về".

Ta còn em một màu xanh thời gian Một chiều phai tóc em bay Chợt nhòa chợt hiện Người nghệ sĩ lang thang hoài trên phố Bỗng thấy mình chẳng nhớ nổi một con đường Ta còn em hàng phố cũ rêu phong Và từng mái ngói xô nghiêng Nao nao kỷ niệm Chiều Hồ Tây lao xao hoài con sóng Chợt hoàng hôn về tự bao giờ

Vẫn còn đó Hà Nội của những hoài bão, ước mơ và hy vọng. Thế nhưng, nghệ sĩ chẳng thể trốn tránh nỗi đơn côi, phút chạnh lòng. Hình ảnh thiếu nữ ẩn hiện trong Em ơi Hà Nội phố, không rõ bóng hình, không dòng địa chỉ. Họ chợt hiện rồi chợt tan tạo cảm giác mộng mị, đủ khiến kẻ si tình vấn vương, quyến luyến. Độc bước trên con phố dài không dấu chân, kẻ sĩ hoài nhớ dãy nhà cổ tịch mịch, vẻ trầm mặc của 36 phố phường, ánh hoàng hôn buông trên sóng nước Hồ Tây.

* Phú Quang hát "Em ơi, Hà Nội phố"

'Em ơi, Hà Nội phố" - hoài niệm thương đau níu chân kẻ lãng du

Em ơi Hà Nội phố hòa trộn giữa văn chương và hội họa. Ngôn từ chất đầy những hình khối, màu sắc tựa bức tranh. Những đường cọ chỉ chấm phá đôi nét mờ nhòa, tạo không gian lắng đọng cho người thưởng thức. Em ơi, Hà Nội phố đồng điệu cảm xúc của cặp nghệ sĩ Phan Vũ - Phú Quang, thể hiện tình yêu mãnh liệt và chân thành.

Phan Vũ viết Em ơi, Hà Nội phố trong căn gác số 4 Hàng Bún ngay sau trận trút bom. Hiện nay, tuổi ngoài 90, ông khao khát một lần trở lại Hà Nội, nơi có hương hoàng lan, hoa sữa và kỷ niệm về phụ nữ đẹp. Còn Phú Quang: "mỗi khi lòng xác xơ, tôi vội vã trở về".

Ca khúc phổ thơ Phan Vũ gợi cảm giác bâng khuâng, nhớ nhung về thủ đô lãng mạn nhưng cũng đầy buồn thương.

Bài hát do Phú Quang phổ nhạc năm 1986, dựa lời thơ Phan Vũ. Nhạc sĩ kể khi vào Sài Gòn sống được nửa năm, ông nhớ Hà Nội. Trong buổi trà chiều, Phan Vũ đọc cho ông nghe bài thơ Em ơi, Hà Nội phố - trường ca dài 443 câu thơ, chia làm 24 khổ. Nghe xong, Phú Quang xúc động và nói với Phan Vũ chắc chắn có một bài hát hay.

"Vẫn biết một bài ca có đáng là bao để trả món nợ ra đi, nhưng khi bài ca được viết ra, tôi đã giải thoát dù chỉ phần nào. Và dẫu chỉ là ít ỏi thì tôi cũng đã xây dựng được chút gì cho kỷ niệm về Hà Nội, nơi chứng kiến bao buồn vui của tôi trong suốt nửa cuộc đời", nhạc sĩ bộc bạch. Ông đã chọn 21 câu thơ trong sáng tác của Phan Vũ, kết hợp cảm xúc của mình làm nên Em ơi, Hà Nội phố.

Những câu thơ Phú Quang chọn phổ nhạc gắn với hình ảnh đặc trưng của Hà Nội mà hễ mở lời, dễ dẫn dụ người nghe đồng cảm. Phú Quang rời Hà Nội năm 37 tuổi để tìm điều mới lạ cũng như muốn giã từ vài thứ phiền muộn. Ở Sài Gòn được ba tháng, ông khao khát trở về. Thế nhưng, phải 25 năm sau, ông mới quay lại Hà Nội. "Hà Nội có thể không sang trọng bằng khách sạn nào đó, không hoành tráng như thủ đô nào đó. Tôi yêu Hà Nội, tình yêu cực đoan đến nỗi khi nhìn chiếc lá, trong phút ngông cuồng tôi đã nghĩ lá ở Hà Nội xanh hơn nơi khác", Phú Quang thú nhận.

Con đường vắng rì rào cơn mưa nhỏ

Lời ca đầy dịu dàng mở ra thứ cảm xúc lãng mạn, tình tứ. Nhân vật chính là "em" - Hà Nội - được gọi thân mật. Hà Nội tựa như người tình, bạn tri kỷ níu chân Phú Quang. Hà Nội mơ màng và mong manh, thanh lịch. Hoàng lan, hoa sữa tồn tại như thực thể có hồn, phảng phất mùi hương rồi ăn sâu vào tiềm thức. Lối đi xưa bảng lảng bóng một người con gái.

Ta còn em cây bàng mồ côi mùa đông

Ta còn em nóc phố mồ côi mùa đông

Mùa đông năm ấy tiếng dương cầm trong căn nhà đổ

Tan lễ chiều sao còn vọng tiếng chuông ngân

Mùa đông năm 1972, Hà Nội tang tóc bởi trận dội bom của quân đội Mỹ. Nỗi mất mát đóng hình trong Em ơi, Hà Nội phố. Con chữ mộc mạc khắc sâu cảnh phố xá trơ trụi, ký ức đau thương. Hà Nội thêm cô đơn, trống vắng giữa trời đông rét buốt. Sự sống thưa thớt, bám trụ trên nền đất hoang tàn. Tiếng dương cầm như mới dứt, gây thổn thức khôn cùng. Hình ảnh chuyển hóa từ kỷ niệm của nhà thơ Phan Vũ với cô gái tên Trịnh Thị Nhàn - người ông thầm thương. Nhà Nhàn ở phố Chân Cầm. Phan Vũ si mê khúc dương cầm réo rắt và dành sự cảm mến cho cô.

Ga Hàng Cỏ (Hà Nội) tan hoang sau trận ném bom năm 1972.

Em ơi, Hà Nội phố không chỉ là lời thủ thỉ tự tình mà ẩn sâu nỗi xót xa. Phan Vũ chia sẻ: "Cụm từ 'ta còn em' trong từng đoạn là những hoài niệm yêu thương của tôi về Hà Nội mà đôi lần khi cần nương tựa, an ủi, tôi lại tìm về".

Ta còn em một màu xanh thời gian

Người nghệ sĩ lang thang hoài trên phố

Bỗng thấy mình chẳng nhớ nổi một con đường

Ta còn em hàng phố cũ rêu phong

Chiều Hồ Tây lao xao hoài con sóng

Vẫn còn đó Hà Nội của những hoài bão, ước mơ và hy vọng. Thế nhưng, nghệ sĩ chẳng thể trốn tránh nỗi đơn côi, phút chạnh lòng. Hình ảnh thiếu nữ ẩn hiện trong Em ơi Hà Nội phố, không rõ bóng hình, không dòng địa chỉ. Họ chợt hiện rồi chợt tan tạo cảm giác mộng mị, đủ khiến kẻ si tình vấn vương, quyến luyến. Độc bước trên con phố dài không dấu chân, kẻ sĩ hoài nhớ dãy nhà cổ tịch mịch, vẻ trầm mặc của 36 phố phường, ánh hoàng hôn buông trên sóng nước Hồ Tây.

* Phú Quang hát "Em ơi, Hà Nội phố"

Em ơi Hà Nội phố hòa trộn giữa văn chương và hội họa. Ngôn từ chất đầy những hình khối, màu sắc tựa bức tranh. Những đường cọ chỉ chấm phá đôi nét mờ nhòa, tạo không gian lắng đọng cho người thưởng thức. Em ơi, Hà Nội phố đồng điệu cảm xúc của cặp nghệ sĩ Phan Vũ - Phú Quang, thể hiện tình yêu mãnh liệt và chân thành.

Phan Vũ viết Em ơi, Hà Nội phố trong căn gác số 4 Hàng Bún ngay sau trận trút bom. Hiện nay, tuổi ngoài 90, ông khao khát một lần trở lại Hà Nội, nơi có hương hoàng lan, hoa sữa và kỷ niệm về phụ nữ đẹp. Còn Phú Quang: "mỗi khi lòng xác xơ, tôi vội vã trở về".